Văn Hóa Đồng Đậu: Di Sản Quý Giá Của Người Việt Cổ

Có thể bạn quan tâm:
- Văn hóa Gò Mun: Di sản Quý giá Thời đại Đồ đồng Việt Nam
- Văn Hóa Phùng Nguyên: Nền Tảng Văn Minh Việt Cổ Cách Ngày Nay Khoảng 4.000 Năm
- Văn hóa Đông Sơn: Đỉnh cao Văn minh Việt cổ và Di sản Bất hủ
- Văn Hóa Hạ Long: Di Sản Biển Đảo Độc Đáo Của Người Việt Cổ (5.000 – 3.500 Năm Cách Ngày Nay)
- Văn Hóa Dốc Chùa: Di Sản Khảo Cổ Tiêu Biểu Của Thời Đại Kim Khí Đông Nam Bộ
Văn hóa Đồng Đậu là một trong những nền văn hóa tiêu biểu của thời kỳ đồ đồng ở Việt Nam, tồn tại cách ngày nay khoảng 3.000 năm. Với vai trò là sự kế thừa và phát triển của văn hóa Phùng Nguyên, đồng thời là tiền đề cho sự hình thành và phát triển của văn hóa Gò Mun, văn hóa Đồng Đậu đã đánh dấu một bước tiến quan trọng trong tiến trình lịch sử của người Việt cổ. Bài viết này sẽ giúp quý độc giả khám phá những giá trị độc đáo của nền văn hóa này, từ những thành tựu vượt bậc trong kỹ thuật luyện kim đồng đến đời sống tinh thần phong phú của cộng đồng cư dân thời bấy giờ.
Tổng Quan Về Văn Hóa Đồng Đậu
Khái Niệm Và Niên Đại
Văn hóa Đồng Đậu được đặt tên theo khu di tích khảo cổ học Đồng Đậu, tọa lạc tại thị trấn Yên Lạc, huyện Yên Lạc, tỉnh Vĩnh Phúc. Nền văn hóa này được phát hiện lần đầu tiên vào năm 1962 và đã trải qua tổng cộng 7 đợt khai quật khảo cổ học. Qua các cuộc khai quật này, các nhà khoa học đã làm sáng tỏ nhiều khía cạnh quan trọng về đời sống vật chất và tinh thần của người Việt cổ trong khoảng thời gian cách ngày nay khoảng 3.000 năm.
Về mặt niên đại, văn hóa Đồng Đậu được xác định tồn tại trong khoảng thời gian từ năm 1.500 đến năm 1.000 trước Công nguyên (TCN), thuộc giai đoạn trung kỳ của thời đại đồ đồng ở Việt Nam. Đây là một giai đoạn phát triển tiếp nối của văn hóa Phùng Nguyên và đồng thời là tiền đề quan trọng cho sự hình thành của văn hóa Gò Mun ở giai đoạn sau này.
Đặc Điểm Di Chỉ Khảo Cổ
Một đặc điểm nổi bật và có ý nghĩa khoa học lớn của di tích Đồng Đậu là việc sở hữu tầng văn hóa dày nhất trong số các di chỉ cùng thời, có nơi lên đến gần 4 mét. Nếu tính cả độ sâu của những huyệt đất do con người đào xuống lớp sinh thổ, thì có những vị trí sâu tới trên dưới 5 mét. Điều này là một minh chứng thuyết phục cho thấy cư dân Đồng Đậu đã cư trú liên tục tại khu vực này trong một khoảng thời gian rất dài, tạo điều kiện cho sự tích tụ các lớp văn hóa.
Bối Cảnh Lịch Sử Và Tiến Trình Phát Triển
Điều Kiện Hình Thành Và Phát Triển
Bối Cảnh Địa Lý Và Môi Trường Tự Nhiên
Văn hóa Đồng Đậu hình thành và phát triển chủ yếu tại khu vực đồi gò thuộc vùng trung du Bắc Bộ. Đây là một vùng đất có những điều kiện tự nhiên tương đối thuận lợi cho việc phát triển nông nghiệp canh tác và các ngành nghề thủ công truyền thống. Khu di tích Đồng Đậu có diện tích ước tính khoảng 80.000 mét vuông, phân bố chủ yếu trên Gò Đậu lớn và một phần ở khu vực thấp hơn xung quanh chân gò.
Môi trường sống của cư dân Đồng Đậu khá đa dạng, bao gồm cả các vùng đồi núi thấp và các khu vực ven sông. Điều này đã tạo điều kiện thuận lợi cho việc phát triển một cơ cấu kinh tế đa dạng, từ các hoạt động trồng trọt, chăn nuôi cho đến đánh bắt các loại thủy sản.
Quá Trình Chuyển Tiếp Từ Văn Hóa Phùng Nguyên
Văn hóa Đồng Đậu được xác định là sự tiếp nối và phát triển của văn hóa Phùng Nguyên. Qua các cuộc khai quật khảo cổ tại di chỉ Đồng Đậu, các nhà nghiên cứu đã phát hiện tầng văn hóa Đồng Đậu nằm ở giữa, xen lẫn với các tầng văn hóa Phùng Nguyên (ở lớp dưới, có niên đại sớm hơn) và văn hóa Gò Mun (ở lớp trên, có niên đại muộn hơn). Phát hiện này là một minh chứng rõ ràng cho sự kế thừa và chuyển tiếp văn hóa một cách liên tục và rõ rệt.
Sự chuyển tiếp này không phải là một sự đứt đoạn hay thay thế đột ngột, mà là một quá trình tiếp nối và phát triển không ngừng. Cư dân Đồng Đậu đã kế thừa nhiều thành tựu quan trọng của người Phùng Nguyên trong các lĩnh vực như kỹ thuật chế tác đá và nghệ thuật làm đồ gốm. Đồng thời, họ cũng đã có những cải tiến và phát triển quan trọng, đặc biệt là sự phát triển vượt bậc của kỹ thuật luyện kim đồng.
Đặc Điểm Xã Hội Và Tổ Chức Cộng Đồng
Cấu Trúc Làng Xóm Và Nhà Ở
Cư dân Đồng Đậu sinh sống chủ yếu ở ngoài trời, trên các khu vực đồi gò thuộc vùng trung du Bắc Bộ. Họ đã xây dựng được một nền kinh tế khá ổn định và phát triển, dựa trên nền tảng nông nghiệp trồng lúa và các loại cây hoa màu khác. Qua các đợt khai quật, các nhà khảo cổ đã phát hiện được nhiều di tích quan trọng như hố cột (dấu vết của các công trình kiến trúc), nền nhà, các loại hố đào có chức năng khác nhau, bếp lò, lò đúc đồng và thậm chí cả các ngôi mộ. Những phát hiện này cho thấy cư dân Đồng Đậu đã có những khu cư trú ổn định và được quy hoạch ở một mức độ nhất định.
Những khu cư trú của người Đồng Đậu thường có tầng văn hóa khá dày, là một bằng chứng cho thấy họ đã cư trú rất lâu đời tại một địa điểm nhất định. Điều này phản ánh một xã hội nông nghiệp đã đạt đến trình độ định cư lâu dài, khác biệt rõ rệt so với các cộng đồng còn duy trì lối sống du canh du cư.
Phân Công Lao Động Và Tổ Chức Xã Hội
Theo các công trình nghiên cứu, về phương diện phân công lao động, cấu trúc xã hội của văn hóa Đồng Đậu bao gồm các nhóm cư dân chuyên biệt: những người làm nông nghiệp, những người tham gia sản xuất thủ công và các hoạt động trao đổi (như đúc đồng, làm đồ gốm, chế tác đá). Sự phân công lao động này cho thấy xã hội Đồng Đậu đã phát triển đến một trình độ nhất định, với sự hình thành các nhóm chuyên nghiệp hóa trong các lĩnh vực sản xuất khác nhau.
Đặc biệt, sự xuất hiện của các làng thủ công chuyên đúc đồng ở các địa điểm như Thành Dền, Đồng Đậu là một minh chứng rõ ràng cho sự phát triển của nghề thủ công chuyên biệt trong xã hội thời bấy giờ. Điều này đánh dấu một bước tiến quan trọng trong tổ chức xã hội của người Việt cổ, từ một xã hội mang tính nguyên thủy sang một xã hội có sự phân công lao động ngày càng rõ ràng và chuyên sâu hơn.
Những Thành Tựu Nổi Bật Và Đặc Trưng Văn Hóa
Thành Tựu Về Kỹ Thuật Luyện Kim
Sự Phát Triển Của Nghề Đúc Đồng
Đặc trưng nổi bật và có ý nghĩa lịch sử quan trọng nhất của văn hóa Đồng Đậu là sự phát triển mạnh mẽ của kỹ thuật luyện kim và chế tác đồ đồng thau. Trong các địa điểm thuộc văn hóa Đồng Đậu, các loại di tích liên quan đến hoạt động chế tác kim loại chiếm một vị trí nổi bật, cho thấy một sự phát triển mang tính nhảy vọt so với giai đoạn văn hóa Phùng Nguyên trước đó.
Các bằng chứng khảo cổ học về hoạt động luyện kim bao gồm: dấu tích của các lò luyện kim loại, các loại nồi dùng để nấu chảy đồng, các loại khuôn đúc đa dạng và các sản phẩm bằng đồng đã hoàn chỉnh. Khuôn đúc chủ yếu được chế tạo từ loại đá sa thạch – một loại đá có đặc điểm cấu tạo xốp, dễ dàng cho việc cưa, đục tạo hình và có khả năng điều hòa nhiệt độ tốt, giúp khắc phục tình trạng dễ gây nổ khuôn hoặc vỡ khuôn trong quá trình đúc kim loại nóng chảy.
Các Loại Hiện Vật Đồng Tiêu Biểu
Cư dân văn hóa Đồng Đậu đã chế tác ra ít nhất 28 loại hình đồ đồng khác nhau, bao gồm các loại công cụ sản xuất, vũ khí và đồ trang sức như rìu, đục, dùi, mũi nhọn, bàn chải, búa, nạo, dao, lưỡi câu, giáo, lao, mũi tên, qua, vòng tay, khuyên tai. Đây là một minh chứng thuyết phục cho trình độ kỹ thuật cao của nghề luyện kim trong giai đoạn này.
Đặc biệt, lưỡi câu bằng đồng là một trong những loại hiện vật tiêu biểu và đặc trưng của văn hóa Đồng Đậu. Qua 6 lần khai quật tại các di chỉ Đồng Đậu, các nhà khảo cổ đã tìm thấy rất nhiều loại lưỡi câu đồng với kỹ thuật chế tác khá phức tạp: từ khâu đúc để tạo ra các que đồng, đến các công đoạn gia công rèn nguội, chặt để tạo ngạnh, chặt để tạo mũi và uốn cong để tạo lỗ xỏ dây. Sự phong phú và tinh xảo của lưỡi câu đồng là một minh chứng cho sự phát triển của kỹ thuật đánh bắt thủy sản của cư dân Đồng Đậu.
Nghề Gốm Và Các Sản Phẩm Gốm Độc Đáo
Đặc Điểm Của Gốm Đồng Đậu
Đồ gốm Đồng Đậu mang nhiều đặc điểm độc đáo và có sự khác biệt so với gốm của văn hóa Phùng Nguyên trước đó và văn hóa Gò Mun sau này. Người Đồng Đậu đã có những cải tiến đáng kể trong việc tạo ra các loại hình đồ gốm có phần miệng loe, được bẻ xiên và vát mỏng. Đặc biệt, họ đã sử dụng một kỹ thuật trang trí hoa văn hình sóng nước bằng một loại dụng cụ có nhiều răng, được các nhà khảo cổ gọi là “bút kẻ khuôn nhạc”.
Về chất liệu, gốm Đồng Đậu thường có màu xám và có độ nung cao hơn so với gốm Phùng Nguyên, tuy nhiên vẫn giữ nguyên liệu truyền thống là đất sét được pha trộn với cát và các loại bã thực vật. Một đặc trưng khác của gốm Đồng Đậu là thường có dấu in của các loại đồ đan lóng mốt ở phần đáy của một số loại đồ đựng thuộc loại đáy bằng.
Hoa Văn Trang Trí Và Các Loại Hình Gốm
Các loại hoa văn trang trí tiêu biểu và dễ nhận diện nhất của gốm Đồng Đậu là văn hình khuông nhạc, các đường tròn đồng tâm, văn in hình hạt thóc hay văn nan đan. Kiểu trang trí hoa văn in hình hạt thóc hoặc văn hình sóng nước ở mặt bên trong của thành miệng đồ gốm là một đặc trưng điển hình của gốm Đồng Đậu.
Hoa văn trên gốm Đồng Đậu chủ yếu được trang trí ở phần cổ hoặc ở phần vành mép miệng của đồ gốm. Điều này cho thấy người Đồng Đậu đã phát triển một gu thẩm mỹ riêng biệt và có những quy tắc nhất định trong việc trang trí các sản phẩm gốm của mình.
Ngoài các loại đồ đựng thông thường, trong các di chỉ thuộc văn hóa Đồng Đậu còn xuất hiện rất phổ biến các loại tượng được làm bằng đất nung, như tượng bò, tượng gà, tượng rùa. Những hiện vật này không chỉ phản ánh đời sống tinh thần phong phú mà còn cho thấy mối quan hệ gần gũi, gắn bó giữa con người và thế giới động vật trong xã hội thời bấy giờ.
Nông Nghiệp Và Đời Sống Kinh Tế
Hoạt Động Trồng Trọt Và Chăn Nuôi
Văn hóa Đồng Đậu phản ánh một nền kinh tế nông nghiệp đã đạt đến một trình độ phát triển khá cao. Người Đồng Đậu chủ yếu sinh sống bằng nghề trồng lúa nước và các loại cây hoa màu khác. Trong nhiều di chỉ, các nhà khảo cổ đã tìm thấy những dấu vết của hạt gạo bị cháy, là một bằng chứng trực tiếp cho thấy nghề trồng lúa nước đã tồn tại và phát triển từ thời kỳ này.
Bên cạnh việc trồng lúa, cư dân Đồng Đậu còn trồng các loại cây lương thực và thực phẩm khác như ngô, các loại đỗ và tiến hành thu hái các loại hạt từ rừng như trám, dẻ, sấu. Họ cũng đã phát triển mạnh mẽ nghề chăn nuôi với các loại vật nuôi đa dạng như lợn, hươu, nai, trâu, bò, chó.
Đánh Bắt Thủy Sản Và Các Hoạt Động Sinh Kế Khác
Bên cạnh nền tảng nông nghiệp, hoạt động đánh bắt thủy sản cũng là một bộ phận kinh tế quan trọng của cư dân văn hóa Đồng Đậu. Việc tìm thấy nhiều loại lưỡi câu bằng đồng cùng với xương và răng của các loài cá như cá quả, cá chép, cá trắm, cá chiên, cá chuối là những bằng chứng cho thấy nghề đánh cá đã phát triển mạnh mẽ trong thời kỳ này.
Ngoài ra, các ngành nghề thủ công như đúc đồng, làm đồ gốm, chế tác đá cũng đóng góp một phần quan trọng vào nền kinh tế của cư dân Đồng Đậu, tạo nên một cơ cấu kinh tế đa dạng và ngày càng phát triển.
Ý Nghĩa Lịch Sử Và Di Sản
Vị Trí Trong Tiến Trình Lịch Sử Việt Nam
Mối Quan Hệ Với Các Nền Văn Hóa Tiền Đông Sơn
Văn hóa Đồng Đậu là một mắt xích quan trọng và không thể thiếu trong chuỗi phát triển liên tục của các nền văn hóa tiền sử ở vùng đồng bằng Bắc Bộ Việt Nam. Nó là sự tiếp nối trực tiếp của văn hóa Phùng Nguyên và đồng thời là tiền đề cho sự phát triển rực rỡ của văn hóa Gò Mun, và cuối cùng là văn hóa Đông Sơn – đỉnh cao của thời đại đồ đồng.
Di chỉ Đồng Đậu được coi là một di tích gần như duy nhất ở khu vực Bắc Bộ có địa tầng thể hiện một cách đầy đủ các giai đoạn phát triển từ văn hóa Phùng Nguyên cho tới văn hóa Đông Sơn và được bảo tồn tương đối nguyên vẹn cho đến ngày nay. Điều này làm cho di tích Đồng Đậu trở thành một “tấm bia lịch sử” vô giá, ghi lại một cách sinh động quá trình tồn tại và vươn lên không ngừng từ thấp tới cao của người Việt cổ trong buổi đầu dựng nước.
Vai Trò Trong Thời Kỳ Dựng Nước
Văn hóa Đồng Đậu được các nhà nghiên cứu lịch sử và khảo cổ học coi là tương ứng với thời đại tiền Hùng Vương ở Việt Nam. Những thành tựu vượt bậc về kinh tế và kỹ thuật của cư dân Đồng Đậu đã dẫn tới những sự thay đổi sâu xa về cấu trúc kinh tế – xã hội, tạo nên những tiền đề cần thiết và vững chắc cho sự phát triển mang tính nhảy vọt của văn hóa Đông Sơn ở giai đoạn kế tiếp.
Văn hóa Đồng Đậu đã được các nhà nghiên cứu mệnh danh là “bước tạo nền của văn minh Việt cổ”. Từ nền tảng vững chắc đó, cộng đồng người Việt cổ ở vùng châu thổ sông Hồng đã tự tin bước vào một giai đoạn lịch sử mới, đầy hào hùng: thời kỳ dựng nước của các vua Hùng.
Giá Trị Di Sản Và Công Tác Bảo Tồn
Giá Trị Khảo Cổ Học Và Lịch Sử
Di tích khảo cổ học Đồng Đậu hàm chứa những giá trị khảo cổ học và lịch sử vô cùng to lớn. Đây là một di chỉ quý hiếm, góp phần khẳng định một cách thuyết phục rằng trong tiến trình lịch sử trải dài gần hai thiên niên kỷ, người Việt cổ đã định cư lâu dài ở Đồng Đậu, từng bước tạo dựng nên nền văn minh sông Hồng, một nền văn minh lúa nước rực rỡ và mang đậm bản sắc.
Qua đó, di tích này cho phép chúng ta nghiên cứu một cách toàn diện và sâu sắc về đời sống kinh tế, xã hội của người Việt cổ, đồng thời nó là một minh chứng hùng hồn cho nguồn gốc văn hóa bản địa, sự phát triển nội tại và tính liên tục của dân tộc Việt Nam.
Công Tác Bảo Tồn Và Phát Huy Giá Trị
Vào năm 2000, Di tích khảo cổ học Đồng Đậu đã được Bộ Văn hóa – Thông tin (nay là Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch) công nhận là Di tích lịch sử văn hóa cấp Quốc gia. Trong những năm qua, tỉnh Vĩnh Phúc đã tích cực triển khai thực hiện nhiều giải pháp đồng bộ nhằm bảo vệ và phát huy các giá trị của di tích này.
Ủy ban nhân dân thị trấn Yên Lạc đã thành lập Ban Quản lý di tích Đồng Đậu và cử người trực tiếp trông coi, bảo vệ. Chính quyền địa phương cũng đã phối hợp chặt chẽ với các ban, ngành chức năng để tích cực tuyên truyền, phổ biến các quy định của Luật Di sản văn hóa, đồng thời đẩy mạnh công tác giáo dục về lịch sử của địa phương nhằm nâng cao nhận thức và trách nhiệm của cán bộ cũng như nhân dân trong việc tham gia gìn giữ, bảo vệ di tích.
Một đề án quan trọng với tên gọi “Bảo vệ và phát huy giá trị di tích khảo cổ học Đồng Đậu, giai đoạn 2023-2030” đã được xây dựng và phê duyệt, trong đó đưa ra những nhiệm vụ và giải pháp cụ thể nhằm bảo tồn và phát huy giá trị của di tích một cách hiệu quả và bền vững.
Kết Luận
Văn hóa Đồng Đậu là một nền văn hóa đặc sắc, đại diện cho một giai đoạn phát triển rực rỡ trong lịch sử tiền sử của Việt Nam. Với những thành tựu nổi bật trong kỹ thuật luyện kim đồng, nghệ thuật làm đồ gốm và sự phát triển của nông nghiệp, cư dân Đồng Đậu đã tạo nên một nền văn minh sông Hồng đặc sắc, đóng góp quan trọng vào bức tranh tổng thể về sự phát triển văn hóa và xã hội của người Việt cổ.
Việc nghiên cứu và bảo tồn di sản văn hóa Đồng Đậu không chỉ có ý nghĩa to lớn đối với việc tìm hiểu và làm sáng tỏ quá khứ, mà còn có vai trò quan trọng trong việc giáo dục các thế hệ trẻ về truyền thống lịch sử hào hùng và bản sắc văn hóa độc đáo của dân tộc. Đó cũng chính là lý do vì sao, tại trang thông tin Văn Hóa Dân Tộc, chúng tôi luôn đề cao và cổ vũ cho việc nghiên cứu, bảo tồn và phát huy những giá trị văn hóa truyền thống quý báu của dân tộc.
Qua bài viết này, hy vọng quý độc giả đã có được một cái nhìn tổng quan và sâu sắc hơn về văn hóa Đồng Đậu – một nền văn hóa đã góp phần quan trọng vào việc hình thành nền văn minh Việt cổ và mở đường cho thời kỳ dựng nước huy hoàng của các vua Hùng.
Câu Hỏi Thường Gặp
Văn hóa Đồng Đậu có những đặc trưng cơ bản nào?
Văn hóa Đồng Đậu sở hữu một số đặc trưng cơ bản nổi bật, có thể kể đến như sau:
- Thứ nhất, kỹ thuật luyện kim và chế tác đồ đồng thau đã đạt đến một trình độ phát triển mạnh mẽ, với việc chế tác ra ít nhất 28 loại hình đồ đồng khác nhau, bao gồm công cụ sản xuất, vũ khí và đồ trang sức.
- Thứ hai, đồ gốm mang phong cách tạo dáng và trang trí rất đặc trưng, dễ nhận biết với các loại hoa văn như hình khuông nhạc, các đường tròn đồng tâm, văn in hình hạt thóc.
- Thứ ba, việc sử dụng đồ xương để chế tác các loại công cụ và vũ khí, chủ yếu là các loại mũi tên và lao có ngạnh.
- Thứ tư, một nền kinh tế nông nghiệp phát triển dựa trên việc trồng lúa nước, kết hợp với chăn nuôi gia súc và các hoạt động đánh bắt thủy sản.
Tại sao Văn hóa Đồng Đậu lại có ý nghĩa quan trọng trong lịch sử Việt Nam?
Văn hóa Đồng Đậu có ý nghĩa vô cùng quan trọng trong lịch sử Việt Nam vì nhiều lý do:
- Đầu tiên, nó là một mắt xích không thể thiếu trong chuỗi phát triển liên tục của các nền văn hóa tiền sử ở vùng đồng bằng Bắc Bộ, kéo dài từ văn hóa Phùng Nguyên qua Đồng Đậu, Gò Mun và đạt đến đỉnh cao là văn hóa Đông Sơn.
- Thứ hai, nền văn hóa này đánh dấu sự phát triển vượt bậc của kỹ thuật luyện kim đồng, tạo ra một nền tảng vật chất và kỹ thuật vững chắc cho sự phát triển rực rỡ của văn minh Đông Sơn ở giai đoạn sau này.
- Thứ ba, văn hóa Đồng Đậu được các nhà nghiên cứu lịch sử và khảo cổ học coi là tương ứng với thời đại tiền Hùng Vương, qua đó góp phần tạo nên những tiền đề quan trọng cho sự ra đời của nhà nước Văn Lang – thời kỳ dựng nước đầu tiên của dân tộc Việt Nam.
Có thể tham quan di tích khảo cổ học Đồng Đậu ở đâu?
Di tích khảo cổ học Đồng Đậu tọa lạc tại thị trấn Yên Lạc, huyện Yên Lạc, tỉnh Vĩnh Phúc. Ngoài việc có thể đến tham quan trực tiếp tại địa điểm di tích (sau khi liên hệ và được sự cho phép của cơ quan quản lý), quý vị cũng có thể chiêm ngưỡng nhiều hiện vật được khai quật từ di chỉ Đồng Đậu hiện đang được trưng bày tại các bảo tàng lớn như Bảo tàng Lịch sử Quốc gia (Hà Nội), Bảo tàng tỉnh Vĩnh Phúc và một số bảo tàng địa phương khác. Các hiện vật của văn hóa Đồng Đậu được phát hiện trên địa phận tỉnh Phú Thọ cũng được trưng bày tại Bảo tàng Hùng Vương (Phú Thọ).
Công tác bảo tồn di tích Đồng Đậu hiện nay như thế nào?
Công tác bảo tồn di tích Đồng Đậu hiện đang được các cấp chính quyền và cơ quan chuyên môn tiến hành một cách tích cực và có trách nhiệm. Di tích này đã được công nhận là Di tích lịch sử văn hóa cấp Quốc gia vào năm 2000. Ủy ban nhân dân thị trấn Yên Lạc đã thành lập Ban Quản lý di tích Đồng Đậu và cử người trực tiếp trông coi, bảo vệ di tích. Cho đến nay, di tích Đồng Đậu được bảo tồn gần như nguyên vẹn. Các hoạt động nghiên cứu khoa học, khai quật khảo cổ, trưng bày hiện vật, tổ chức hội thảo, tuyên truyền và quảng bá các giá trị của di tích được mở rộng không chỉ ở cấp độ địa phương mà còn mang tầm quốc gia và quốc tế. Tỉnh Vĩnh Phúc cũng đã ban hành một Đề án quan trọng với tên gọi “Bảo vệ và phát huy giá trị di tích khảo cổ học Đồng Đậu, giai đoạn 2023-2030” với nhiều giải pháp cụ thể và thiết thực.
Văn hóa Đồng Đậu có mối quan hệ như thế nào với văn hóa Phùng Nguyên và Gò Mun?
Văn hóa Đồng Đậu là sự tiếp nối và phát triển trực tiếp của văn hóa Phùng Nguyên, đồng thời cũng là tiền đề quan trọng cho sự hình thành và phát triển của văn hóa Gò Mun ở giai đoạn tiếp theo. Cư dân Đồng Đậu đã tiếp thu những kỹ thuật và thành tựu của cư dân Phùng Nguyên trong các lĩnh vực như chế tác đá và làm đồ gốm, tuy nhiên đã có nhiều cải tiến và sáng tạo, ví dụ như trong việc tạo ra các loại hình đồ gốm mới và đặc biệt là sự phát triển mạnh mẽ của kỹ thuật luyện kim đồng. Về mặt niên đại, văn hóa Phùng Nguyên được xác định tồn tại trong khoảng từ 4.000 đến 3.500 năm cách ngày nay, văn hóa Đồng Đậu trong khoảng từ 3.500 đến 3.000 năm cách ngày nay, và văn hóa Gò Mun trong khoảng từ 3.000 đến 2.500 năm cách ngày nay. Việc phát hiện các tầng văn hóa nằm chồng xếp lên nhau một cách liên tục từ Phùng Nguyên, qua Đồng Đậu đến Gò Mun tại nhiều di chỉ khảo cổ là một minh chứng rõ ràng cho sự kế thừa và phát triển liên tục này.